Bùa ngải nói chung và bùa yêu nói riêng đều mang tính chất tâm linh với nhiều bí ẩn từ các nguyên tắc cổ xưa mà không phải ai cũng biết. Nếu không am hiểu mà lạm dụng với mục đích xấu tất sẽ gặp hậu quả khôn lường.
Bùa yêu
Bùa yêu có thể tạm hiểu là một loại từ chỉ chung bùa hoặc ngải có khả năng tạo ra thứ tình cảm đặc biệt giúp hai người luôn quyến luyến, nhớ nhung và không thể rời xa nhau.
Ngay từ thời cổ đại, người ta đã tìm thấy công thức luyện bùa yêu từ một số loài hoa có mùi thơm, chất nước từ cánh hoa, rễ cây như oải hương, đàn hương có ma lực làm cho lòng người rạo rực, tâm thần lâng lâng, hay chỉ cần cho đối tượng uống vài giọt nước là đạt được mong ước quyến rũ bạn tình.
Có nhiều loại bùa (ngải) yêu: Dùng thuốc để ép người khác phải yêu mình. Hoặc chỉ cần dùng ánh mắt, hoặc mùi hương là họ có thể “thôi miên” nạn nhân đi theo lôi kéo, đề nghị của mình, có khi đơn giản chỉ là câu trì chú vào một cốc nước đưa cho người đó…
Trong đó bùa và ngải là khác nhau. Bùa thường được thầy pháp sư, phù thủy niệm chú vào một chữ, hay một vật thể làm cho người khác nghe theo. Lá bùa có loại nhỏ bằng ngón tay, có loại to như mặt bàn. Loại chôn, loại đốt, loại uống (trực tiếp hoặc đốt), cũng có loại vô hình vô trạng…
Người bị yểm bùa yêu không thể nào bỏ nhau được nếu không được chính thầy phá bùa. Ngay cả khi hai người đã là vợ chồng thì hai người cũng không hề rời xa nhau được hai ngày. Nếu vượt giới hạn, cả hai người có thể bị nổi cơn, biến thành điên dại vì nhớ nhau.
Trong muôn vàn bí kíp của bùa yêu còn có những điều hiển nhiên trở thành luật mà người trong cuộc buộc phải nắm rõ và răm rắp tuân theo. Trong đó có điều tối kỵ không tiết lộ với người thứ ba. Nếu trái, dù vô tình hay cố ý, hậu quả sẽ khôn lường. Luật của thứ bùa này thì một trong hai người chết thì người kia cũng héo hon dần rồi chết theo. Hai người đã dính bùa yêu thì dù chết cũng không chịu “âm dương đôi ngả”.
Theo “bật mí” của các thầy bùa, sẽ rất nguy hiểm nếu người bỏ bùa chết mà người kia không kịp giải. Nếu người bỏ bùa chết mà không kịp giải thì có thể nguy hiểm đến tính mạng, có thể là 3 ngày, 3 tháng nhưng không quá 3 năm. Và người “giải” phải cao tay hơn người “làm”.
Cần cảnh giác khi tiếp xúc với người lạ, khi uống trà nếu tách trà bằng sứ nghi ngút khói mà tách lại lạnh toát thì tuyệt đối không được uống.
Khi được mời uống trà, uống nước, liếc xuống xem, nếu ly trà không thấy đáy hoặc không phản ánh hình ảnh của mình thì có thể đã bị chuốc ngải.
Đừng để người lạ biết được ngày sinh tháng đẻ của mình bởi yếu tố tiên quyết để chuốc bùa ngải một người chính là biết được họ tên và ngày sinh tháng đẻ.
Khi đi ngoài đường, nếu có đối tượng lạ bắt chuyện, nếu cảm thấy nghi ngờ, đừng bao giờ trả lời, cũng đừng để người lạ chạm vào mình.
Dấu hiệu bị trúng bùa ngải
Khi trúng bùa ngải, bạn sẽ thấy mình chậm chạp đi hẳn. Mọi phản xạ tự nhiên của cơ thể bị mất đi, cử chỉ hành động cũng không thể nhanh nhẹn được. Mất ngủ triền miên, cơ thể mình sẽ rơi vào một trạng thái giống như người đi mượn vậy. Cơ thể như không còn là của mình, không kiểm soát và điều khiển được nó. Cái duy nhất có thể nhìn thấy là sự chết dần chết mòn đang tới với mình mà không thể cưỡng lại được.
Vẫn nhận thức được cơ thể mình nhưng không thể điều khiển được nó, cảm giác đau đớn. Những cơn đau chủ yếu nằm ở đầu, đau dữ dội như thể có ai đó dùng búa đóng vật nhọn lên đầu mình vậy. Vì thế, sẽ dẫn tới mất ngủ, suy nhược.
Sau quãng thời gian mất ngủ sẽ là một thời gian dài ngủ li bì. Ăn xong lại ngủ, ngủ dậy lại ăn, cái chu trình ấy cứ lặp đi lặp lại hàng tháng trời. Mỗi lần tỉnh dậy vô cùng mệt mỏi.
Lúc này, nếu dùng một quả trứng gà luộc chín, đem lăn trên người, sau một lúc, tách quả trứng ra quan sát, nếu lòng đỏ trứng chuyển thành màu đen, tức là đã bị nhiễm, nếu lòng đỏ trứng có màu đỏ tươi, tức là đã bị nhiễm rất nặng.
Hoặc có thể lấy một nắm đậu nành hoặc đậu đen nhai, nếu có mùi tanh, tức là đã dính ngải. Nếu ngậm cam thảo, mà bị nôn ra nước cam thảo, tức là đã trúng độc bùa ngải.
Hóa giải khi bị dính bùa ngải?
Nếu bị bỏ bùa thì chỉ còn cách là nhờ thầy cao tay hơn kẻ bỏ bùa mới giải được, còn nếu bị dính ngải thì tùy có ngải chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn hoặc độc tính nhẹ nếu ta không bị nhiễm nữa thì ngải sẽ tự hết, nhưng có loài độc tính mạnh nếu không có ngải giải kịp thời thì ta sẽ vĩnh viễn không còn có thể bình phục hoặc mất mạng.
Khi bị dính bùa ngải, tức là não đang bị chi phối và xâm hại, cần tăng cường vitamin B2 để kích thích hoạt động của tế bào não, hoá giải sự khống chế bằng tâm linh.
Ngồi thiền, luyện tập dưỡng sinh để có sức khoẻ và tinh thần thoải mái nhất.
Dùng trứng gà luộc bóc vỏ và lăn trên toàn bộ cơ thể để hút hết tà khí trong cơ thể ra bên ngoài, lăn liên tục và nhiều ngày. Sau đó kiểm tra bằng cách bẻ đôi quả trứng, nếu lòng đỏ trứng không đổi màu, có nghĩa là đã hoá giải thành công. Trứng gà sau khi lăn phải bỏ đi, không được cho người hay động vật ăn vào.
Khi ai bị trúng trùng độc, có thể dùng hùng hoàng, tỏi và cây thạch xương bồ – Calamus, cho ba vị vào và uống với nước có thể làm cho đi cầu ra trùng độc.
Nếu đã xem xét hết góc độ, loại trừ hết mọi khả năng, và xác định được mình đã bị dính bùa ngải, thì cũng đừng quá tuyệt vọng, vì vạn vật trên đời đều theo thuyết âm dương, theo những quy luật tự nhiên của cuộc sống và đều có thể giải quyết được. Thử thay đổi môi trường sống tốt hơn, sạch sẽ hơn, tránh xa những xô bồ, bon chen để tìm thấy sự thanh thản trong tâm hồn.
Cách hóa giải bùa ngải theo Phật giáo rất đơn giản khi không thể tìm được thầy giải đó là lên chùa, thứ nhất lên nhờ các thầy có đạo hạnh cao giải trừ cho, thứ hai theo thuyết nhân duyên nhà Phật bị bỏ bùa ngải cũng bởi do ác nghiệp đến, lên chùa tụng kinh niệm Phật giúp ta tiêu trừ nghiệp chướng giữ tâm tĩnh lặng nhờ đó mà nghiệp chướng bị đẩy lùi. Bị bỏ bùa ngải là do ác nghiệp đến, ác nghiệp được tiêu trừ bùa ngải không cần giải tự hết.
Hãy xây dựng một đời sống trong sạch và lành mạnh, cầu sự thanh thản, bình yên trong tâm hồn, sống nhân ái, khoan dung và lương thiện, giúp người giúp đời, không gây thù chuốc oán, đừng ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân, bởi suy cho cùng từ ngàn đời xưa, vốn là: “Gieo nhân nào thì sẽ gặt quả đó”.